Thơ Nguyệt Thảo
Mỗi Nỗi Buồn Mang Một Cái Tên Riêng...
Em hư hỏng từ những lời xin được - Thơ Nguyệt Thảo
Em hư hỏng từ những lời xin được
con tim nào biết nói năng gì
em hư hỏng bởi những lời xin đươc
nhớ trắng trong thuở thời hai ba năm trước
chẳng hẹn hò ...
>>
———
THÌ XA GẦN CŨNG VẬY - Thơ Nguyệt Thảo
THÌ XA GẦN CŨNG VẬY
Đã cách ngăn / thì xa - gần cũng vậy
mưa chẳng cùng rơi / hạt chậm hạt mau
nhưng bao giờ cũng rớt hạt kề nhau
tình chẳng thế đành lòng em phải thế
Cả thế gian rủa nguyền em bạc tệ
chỉ một mình anh cao thượng / giả vờ
chỉ một mình anh làm...
>>
———
TÔI NGÀY XƯA KHÁC HẲN THẢO BÂY GIỜ - Thơ Nguyệt Thảo
TÔI NGÀY XƯA KHÁC HẲN THẢO BÂY GIỜ
Tia mắt thu chiêu từng toan tính nhỏ
nụ cười quy cách lại những đong đo
với hồn nhiên đã qua thời quá độ
tôi ngày xưa khác hẳn...
>>
———
LẠI MỘT GIÁNG SINH BUỒN - Thơ Nguyệt Thảo
LẠI MỘT GIÁNG SINH BUỒN
Tại sao đôi mắt buồn như thế
tội lỗi gì
xin Chúa thứ tha cho
đôi mắt / vẫn trông vào xa lắm
Tôi về / son phấn nhạt trăm năm
Ngày đông / nỗi nhớ vàng rất đậm
Tháng chạp trong nhau / một vết dằm
người vẫn vô tư / đời tất tả
gió vẫn cưu mang lạnh đất...
>>
———
THIÊN ĐÀNG HOANG VU - Thơ Nguyệt Thảo
THIÊN ĐÀNG HOANG VU
Anh cứ hỏi : nếu hai ngàn năm truớc
có em rồi - thì đời Chúa ra sao !?
Nguời sẽ bỏ dở công trình cứu chuộc
dắt em về hang đá ở cùng nhau
Còn anh sẽ đuợc trao cây thập giá
mang danh Trời đi gánh tội nguời ta
để từ đó cuộc đời thêm vất vả
mỗi dấu đinh là mỗi vết...
>>
———
NHÁNH HỒNG TRÔI SÔNG - Thơ Nguyệt Thảo
NHÁNH HỒNG TRÔI SÔNG
Bỏ anh rồi em chẳng tiếc
đời còn vạn đứa đàn ông
với trăm cuộc tình náo nhiệt
với ngàn cốc rượu say nồng
Bỏ anh rồi em chẳng tiếc
cuộc tình như cái cuộc chơi
ơn trời cho em cũng đẹp
mai yêu người khác mấy hồi
Như dăm ván bài thua được
như vài giây...
>>
———
BA NĂM TÔI ĐỂ TÓC DÀI - Thơ Nguyệt Thảo
BA NĂM TÔI ĐỂ TÓC DÀI
*
..ai đem sợi tóc rối
giăng thả xuống giòng đời
cho hóa thành cọng trói
buộc chặt em vào tôi ..."
( thơ một người )
*
" em giăng tóc rối thả xuống đời...
Người ấy nay còn oán trách tôi
nhặt sợi thuyền quyên ôm vào gối
bỏ nhánh truân...
>>
———
MỖI NỖI BUỒN MANG MỘT TÊN RIÊNG - Thơ Nguyệt Thảo
MỖI NỖI BUỒN MANG MỘT TÊN RIÊNG
Mỗi nỗi buồn mang tên một gã đàn ông
em xếp lại cho ngay vần dễ đếm
những cái tên thường ngày phải kiếm
vẫn hồn nhiên chễm chệ ở...
>>
———