Đôi Bờ Biển Gọi - Thơ Lã Thế Phong

Đôi Bờ Biển Gọi  - Thơ Lã Thế Phong

Đôi Bờ Biển Gọi

Ở bên đó em nói gì với biển?
Bờ bên này gió vỗ cánh buồm căng,
Mặt trời chiều ngoáy đầu nhìn lưu luyến,
Chưa cam lòng nhường lối ánh hải đăng.

Tôi đâu muốn bình minh em đến muộn,
Để đợi chờ gầy guộc dáng kiêu sa,
Em đừng biến hạt mưa đêm thành lệ,
Sợ rồi đây biển sẽ hết mặn mà.

Niềm lo nghĩ của em tôi cũng hiểu,
Nén nỗi buồn để được thấy tôi vui,
Điều hữu lý đôi khi thành nghịch lý,
Đời không em, tôi chỉ có ngậm ngùi.

Ta mỏi mệt giữa đôi bờ biển gọi,
Em giữ chi một thoáng chốc dỗi hờn,
Yêu một người dĩ nhiên là không dễ,
Quên một người còn khó vạn lần hơn.

Lã Thế Phong
Nov. 21 / 06

Search site

© 2008 All rights reserved.