Khóc Đi Em... - Thơ Cô Bé yuri
Khóc Đi Em...
(gửi B.M)
có gì trong những giấc mơ kia
sao nước mắt từ khoé mi rơi mãi
những tủi hờn , đớn đau em từng trải
có xuôi theo suối lệ chảy ra dòng?
có gì từ cõi nhớ mênh mông
mà chiều thu em hửng hờ lê bước
tiếc chi em những gì mình chưa được
để linh hồn xơ xác bởi "ngày xưa "
dẫu có buồn cho số phận đẩy đưa
xin em cứ khóc khi em còn thức nhé
cớ gì em ôm những niềm đau lặng lẽ
nên đêm đêm giấc ngủ chẳng yên bình
chẳng gì bằng đau khổ ở tâm linh
em chớ cố gượng cười thay nước mắt
ta còn tin vào những điều chưa mất
là tim em vẫn còn đó - tin yêu !
Cô Bé yuri.